TÔI, NỖI BUỒN...và CHIẾC BÓNG...

Thảo luận trong 'Tình yêu - Giới tính' bắt đầu bởi tuech, 16 Tháng 6 2012.

  1. (Lượt xem: 1,229)

    TÔI, NỖI BUỒN...và CHIẾC BÓNG...

    ...Tôi muốn ném hoài niệm vào hư không, cho hòa tan vào tuyết xuyên mây trời lãng đãng rơi…

    Tôi muốn ném ký ức muộn phiền vào trời đêm sâu thẳm…

    Tôi và nỗi buồn người bạn đồng hành miên viễn…

    Tôi muốn không gian đóng băng, thời gian lắng đọng…bỏ lại bên đường chiếc bóng đơn côi…
    Bất chợt đôi khi, tôi để hồn lang thang đi ngược dòng ký ức…Tôi chợt nhận thấy rằng, tình yêu là một điều gì đó thật tuyệt vời nhưng không thể không nhiều phiền muộn…Tình yêu có những khoảnh khắc yêu thương, nồng nàn…rồi xa xăm dịu vợi, ngăn cách muôn trùng…Tình yêu mang đầy những hạnh phúc khi tình yêu đến…rồi cưu mang niềm đau, tuyệt vọng hắt hiu khi tình yêu quay bước ra đi…Những cánh chim vòng lượn nhởn nhơ, những bông hoa rực rỡ tỏa hương thơm ngan ngát trên con đường tình yêu thong dong đi qua…Giờ những cánh bướm đã chẳng còn bay lượn, những bông hoa đã tàn tạ, có còn chăng chỉ còn vương vãi xác khô…như tình yêu đã khô cằn, cạn kiệt…Tôi dõi mắt quay về tìm lại hoài niệm xưa với nỗi ngậm ngùi, nuối tiếc chạnh lòng ký ức một tình yêu đã mất…xót xa, ngẩn ngơ một thời đã mất…Một đời người đã đi qua…Tất cả chỉ có một thời thôi …


    Một ngày vẫn như mọi ngày…chỉ với riêng tôi. Tan sở, bước ra ngoài, tôi ôm đầy tay những đóa hồng kiêu sa, lộng lẫy…của những đồng nghiệp, khách hàng tặng tôi…Cũng là hoa, cũng là tặng…nhưng đó chỉ là một màn diễn, và tôi cũng là một vai diễn trong sân khấu cuộc đời…

    Chỉ cần một cánh hồng nhỏ nhoi, yếu ớt nhưng hiện thân một trái tim nồng…

    Tôi tìm một hiệu bán hoa, chọn mua một bông hoa nhỏ bé..tìm mua loại cà phê thật ngon, một cây đèn cầy mảnh mai…

    Hôm nay, trời không đổ tuyết nhưng rất lạnh, nhưng tôi vẫn bước chầm chậm trong phố, thỉnh thoảng cón gió lạnh buốt thoáng qua, tôi dấu vội cành hoa nhỏ bé, yếu ớt vào vạt áo manteau…tìm chút chở che, như chính mình tìm nơi ẩn trú khi trời nỗi bừng cơn dông bão….

    Tôi vẫn thả bước đều trên vỉa hè, ánh đèn đường vàng vọt đến buồn lạ…

    Giờ chỉ có riêng tôi, chiếc bóng và nỗi buồn…

    Tôi bước chậm, chiếc bóng lặng lờ trãi dài trên hè dưới ánh đèn vàng và nỗi buồn vẫn hoài là bạn đồng hành…

    Tôi muốn ném hoài niệm vào hư không, cho hòa tan vào tuyết xuyên mây trời lãng đãng rơi…

    Tôi muốn ném ký ức muộn phiền vào trời đêm sâu thẳm…

    Tôi và nỗi buồn người bạn đồng hành miên viễn…

    Tôi muốn không gian đóng băng, thời gian lắng đọng…bỏ lại bên đường chiếc bóng đơn côi…
    st
  2. Facebook comment - TÔI, NỖI BUỒN...và CHIẾC BÓNG...

  3. m4ri4 Nơi bình yên nhất

    "Tôi muốn ném ký ức muộn phiền vào trời đêm sâu thẳm…
    Tôi và nỗi buồn người bạn đồng hành miên viễn…
    Tôi muốn không gian đóng băng, thời gian lắng đọng…bỏ lại bên đường chiếc bóng đơn côi…"

    Tâm trạng ghê :(
    tuech thích bài này.

Chia sẻ trang này