Những người đã ra đi ...

Thảo luận trong 'Tình yêu - Giới tính' bắt đầu bởi ll_teddy.bear_ll, 20 Tháng 6 2012.

  1. (Lượt xem: 1,287)

    Ở mỗi cuộc hành trình, con đường của ta luôn cắt phải một con đường nào khác, có người dừng lại để trao cho nhau chút ít cảm xúc, có người lại trao cho nhau vài nụ cười hay thậm chí là vài giọt nước mắt… để rồi trái tim ta sẽ không bao giờ còn nguyên vẹn như lúc cất bước nữa.
    Họ là những con người đã đi qua ta, có người thậm chí còn là một điều gì đó với ta, nhưng rồi vì điều này hay điều khác, ta và họ, phải đi những con đường khác nhau, tách ra giữa lưng chừng những khoảng vỡ, do vô tình, hoặc do hữu duyên nhưng đã thôi không còn phận…
    Có thể, vì ta gặp người thích hợp trong một thời điểm không thích hợp nên đem lại nuối tiếc…
    Có thể, vì chỉ đơn giản vai trò của họ đã kết thúc đối với cuộc sống của ta, và số phận buộc họ phải ra đi…
    Có thể, vì một chút sơ ý, họ bước chệch khỏi con đường đang đi, và rẽ sang một hướng nào khác mà chẳng hay, đến khi ngoảnh lại, thì đã không còn bên nhau nữa rồi…

    Một vài người ra đi, và lưu lại cho ta một điều gì đó, có người lưu cho ta một ánh mắt mà có lẽ sẽ không bao giờ quên được sự buồn bã trong đó, có người lưu cho ta những câu nói sẽ ghim vào ta cho đến mãi sau này, có người bỏ lại cho ta những khoảnh khắc để khi ta có trót rơi vào một chốc cô đơn nào đó sẽ lấy ra mà ngắm nghía, mà biết thôi hối hả, thôi bộn bề.
    Có người bảo, nỗi đau vốn rất rẻ, thế cho nên ta bước qua nhau nhưng vẫn dễ dàng cho nhau đấy thôi…
    Thi thoảng, có một ai đó đi vào cuộc đời ta và đề nghị hãy cho họ bước chung trên một con đường, và dù rằng ta biết sẽ có những phút giây sau này vẫn phải tiếp tục một mình sải bước, nhưng biết làm sao, niềm tin sinh ra là để cho đi, và kể cả khi con đường ta bước buộc phải xẻ ra làm hai và tất cả sức mạnh của ta cũng bị mang đi, niềm tin… vẫn phải trao cho một ai đó vào một lúc nào đó, cho đến khi ta trao cho đúng người cần được trao.
    Những người đã ra đi, để lại những khoảng trống trong ta, để ta lại tìm một ai khác rồi điền vào, có những ô nhỏ, dễ dàng góp nhặt và lấp đầy, có những chỗ trống lại thênh thang, đến nỗi phải lấy tháng năm rồi cho vào đấy…
    … để rồi, có những cuộc chờ đợi chẳng bao giờ nguôi!


    Sưu tầm

    Bài viết cùng chuyên mục

  2. Facebook comment - Những người đã ra đi ...

  3. Sweet Dream Không bao h quên

    Mặc dù đã cố gắng lấp đầy nhưng những chổ trống ấy cũng không thể đầy :becry:
    chuong_vespa_bl and tuech like this.

Chia sẻ trang này