Chỉ đơn giản là ly cafe sữa thôi mà đúng không ? "Cái gì ta có thì sớm muộn sẽ có, còn cái gì ta không có thì suốt đời này sẽ không có!" Mình đã từng tin tuy bờ vai mình nhỏ bé nhưng vẫn có thể tựa vào khi 1 ai đó cần tựa. chỉ cần hãy nói "cần mình"thôi,tuy mình ko thể giúp được gì được nhưng mình tin 1 điều" ngồi bên cũng là sự chia sẻ tốt nhất" mà.!! Có lúc vui và cũng có lúc buồn... Cái vị đắng vị đắng của cafe trộn lẫn sau khi trôi xuống bụng vẫn đọng lại trên đầu lưỡi... Đắng lắm..nhưng sao vẫn thấy ngọt ngào! Tận hưởng cuộc sống này như tận hưởng một ly cafe sữa ít sữa. có lúc vui và cũng có lúc buồn... Người ta ví cafe giống như tình yêu...ngọt ngào nhưng cũng đắng ngắt! Tôi chưa yêu nên tôi không biết. Nhưng tôi thấy tin tình yêu ngọt nhưng mà đắng. Còn Cafe đắng nhưng mà ngọt. Tại sao nhỉ? Tại sao tôi lại thích cái vị đắng của cafe.! Đắng thật đấy! Cái vị đắng ấy cứ níu giữ ở đầu lưỡi mãi không biến mất. Nhưng tôi lại không thể từ bỏ được. Tôi nghiện cái vị đắng ấy mất rồi. Trời mưa! Lạnh..lạnh quá...! Cô đơn! Bỗng dưng thấy cafe giống cuộc đời. Cái gì ngọt ngào lúc ban đầu thì về sau đều đắng ngắt. Biết là đắng nhưng vẫn không thể từ bỏ...vẫn lao vào! Giống như tôi...biết là đắng nhưng vẫn thèm cafe đến lạ !! Uống một ngụm cafe.đắng thật....đắng thật đấy..nhưng thấy thật ấm ! ....liệu có đang ấm thật không hay lại là lừa dối bản thân!...một từ thôi sao thấy xa lạ quá! Ngụm cafe vừa trôi hết xuống cổ họng..cái cảm giác ấm áp vừa xuất hiện bỗng trôi tuột đi. Tôi vội vã uống thêm ngụm cafe nữa..Uống điên cuồng mong tìm lại cho mình chút hơi ấm mong manh. Lạnh...Lạnh...Lạnh...!!!!!!!!! Blog Internet
Bỗng dưng thấy cafe giống cuộc đời. Cái gì ngọt ngào lúc ban đầu thì về sau đều đắng ngắt. Biết là đắng nhưng vẫn không thể từ bỏ...vẫn lao vào!