Hãy dành 3 phút để đọc hết bài thơ này, bạn sẽ thay đổi suy nghĩ về hình ảnh của những chú bé đánh giầy nói riêng và cuộc sống nói chung Ông nhà giàu dạo bướcTrên phố quen hoàng hônGặp chú đánh giày buồnLam lũ gầy khổ sởChú nhóc năn nỉ mờiÔng đánh giày cho conĐể kiếm vài đồng gầyMua cơm nuôi em nhỏChạnh lòng thương trẻ khóÔng lơ đãng gật đầuCó đáng là bao nhiêuVài ba đồng tiền lẻ…Giày xong ông móc víĐưa tờ 200 ngànChú bé cầm ngần ngừÔng chờ con đi đổi5 đồng thôi ông hỡiĐủ bữa tối hôm nayAnh em con gặp mayXin ông chờ một chút…Đã qua 30 phútCậu bé không trở vềÔng lắc đầu : chán ghêTrẻ nghèo hay gian lắm…Cơm tối xong đứng ngắmTrăng mới mọc gió hiuTrong vườn hoa thơm nhiềuQuên bực mình trẻ gạt…Chuông cửa reo, tiếng quátĐi chỗ khác mà xinNghèo khổ biết phận mìnhLộn xộn tao bắt nhốt…Ông thong thả cất bướcThấy một nhóc gầy gòĐang mếu máo co roGiống tên đánh giày đó…Có việc gì đấy cháuTừ từ nói ta ngheAnh bảo vệ yên nhaĐừng làm trẻ con sợ …Thằng bé con ấp úngHồi chiều nay anh tôiCầm tiền của ông rồiBăng qua đường đi đổiChẳng may bị xe cánGãy mất chân rồi ông"Một trăm chín lăm đồng"Bảo tìm ông trả lại !Anh tôi giờ nằm liệtChỉ muốn xin gặp ông …Một lần nữa chạnh lòngRảo bước theo thằng béĐến ổ chuột xập xệGặp thằng anh đang nằmMặt xanh tái như chàmThở ra tuồng hấp hốiNói gấp hơi như vộiXin ông thương em con…Cha mẹ đã không cònCon đánh giày nuôi nó…Nay không may con khổChỉ xin ông việc này :…Cho em con đánh giàyMỗi ngày cho ông nhé …Kiếm lấy vài đồng lẻMua cơm sống mà thôi …Chợt thằng anh duỗi tayHơi thở lịm như tắt …Ông già trào nước mắtTa sẽ lo em conCho ăn học bình thườngNhư bao đứa trẻ khácCứ bình tâm an lạcBệnh viện tiền ta cho…Thằng anh đã xuội lơHồn bay về thiên giớiNhân cách nghèo cao vợiMôi nhợt thoáng nụ cườiNó sống trọn kiếp ngườiDù nghèo nhưng tự trọngBao người giàu-danh vọngĐã chắc gì bằng đâu ! …