Gió cuồn cuộn lăn tròn bụi cỏGai nhọn đâm nát dập bãi bồiĐã lẳng lặng lăn vào nỗi nhớVề miền quê một thuở xa xôi Mẹ gánh biển đổ vơi mặn chátCó nhạt chăng nước mát dã tràngDấu chai sần hằn sâu trên cátNỗi nhọc nhằn phơi nắng chói chang Mưa bất chợt hoàng hôn rạng rỡBóng cỏ nhoài về phía trời trongXóm chài nhỏ người nhìn chiều hạCuối chân mây bảy sắc cầu vồng Chớp rạch trời những ngày biển độngMùa lông chông lột xác luân hồiPhút rũ mình gửi hồn đáy sóngMột mầm non ngậm muối sinh sôi Ta đứng lặng gọi thầm biển cả Từ thẳm sâu từng đợt dội về...