Tiễn bước chân người tình trong dĩ vãng Bổng hiện về trong ký ức chiều nay Sao thấp thoáng lối mòn xưa kỷ niệm? Hạnh phúc rồi như gió thoảng mây bay Anh ra đi thành phố buồn vẫy gọi Cơn mưa chiều đưa tiễn bước anh đi Nghe câu hát tình mùa đông xứ lạ Giọt lệ nào đã khóc buổi chia ly? Nay phố vắng anh ngồi buồn lặng lẽ Từ phương trời xứ lạ thương nhớ em Nhớ ánh mắt bơ phờ ngày đưa tiễn Lập đông rồi buồn lắm phải không em Còn ai nữa đón đưa chiều tan học? Và còn ai đêm về đếm sao rơi? Kỷ niệm xưa...thôi chỉ là kỷ niệm Tình ta giờ đành như áng mây trôi Tìm lại những bài thơ tình viết vộiTìm lại em trong men rượu nồng say Tìm nỗi nhớ cho mi sầu rưng lệ Và tìm quên... ôi hạnh phúc những ngày. ---------SC------
ĐIỀU ANH KHÔNG BIẾT Riêng điều ấy không bao giờ anh biết Có một lần em lỡ hẹn với anh Chiều đương xanh bên cánh cửa xanh Em đến gần ... cánh cửa xanh hé mở Bên bậc cửa có một đôi guốc đỏ Đôi chân em không dám bước qua Chỉ một bước thôi là hết cách xa Anh gần lắm ... phía bên kia đôi guốc Chẳng biết vì sao chân em lui bước Chiều đang xanh bên cánh cửa xanh Có lẽ nào em lỡ hẹn cùng anh Đôi guốc đỏ biết rằng em đã tới ...