Ông tổ của Sở Khanh là đây: “Sở Khanh” siêu hạng - Kỳ 1: Kịch đời PN - Một người đàn ông 36 tuổi cùng lúc có hai CMND, hai hộ khẩu, qua mặt các cơ quan chức năng để cưới vợ bốn lần trong vòng chín năm. Đáng nói là cả bốn người vợ “chính thức” này đều chịu cảnh chồng chung trong một thời gian dài mà chẳng hay. * “Hồ sơ” về bốn cuộc hôn nhân đầy ngoạn mục của "Sở Khanh" Nguyễn Hoàng H. Minh họa: DAD Tháng 7/2011, trong chuyến bay từ TP.HCM đi Hà Nội, chị Hà được một người đàn ông tên H. làm quen.Với vẻ ngoài chân chất, thậm chí hơi quê mùa, H. nhanh chóng chiếm được cảm tình của Hà. Ba tháng sau cuộc gặp đó, Hà kết hôn với H., mà không hề biết mình lấy phải một người đã qua hai đời vợ và đang có một người vợ chính thức. CUỘC GẶP BẤT HẠNH Hà nhớ lại: “Lúc làm quen, H. tự giới thiệu là cán bộ làm việc tại một ngân hàng lớn, từng du học ở Pháp và cũng như tôi, anh đang theo học chương trình cao học tại TP.HCM. Chuyến đi ấy, H. ra Hà Nội dự hội thảo. Biết tôi làm ở công ty xây dựng, anh ta khoe mình quen vài người có tên tuổi trong ngành, nên ban đầu tôi chỉ có ý định làm quen để tạo mối quan hệ cho công việc sau này”. Sau cuộc gặp tình cờ trên, H. bắt đầu theo đuổi Hà ráo riết. Sự kiên trì của H. đã khiến Hà xiêu lòng. Cô nghĩ, nhân thân H. rõ ràng, có công việc ổn định, gia đình cũng rất “cơ bản”: bố mẹ đều là cán bộ đã về hưu, bố từng là đại biểu Quốc hội. Hà còn cảm kích hơn khi nghe người yêu kể, tuổi thơ anh vất vả, từng phải tự tay đóng gạch để làm nhà, phụ mẹ may vá, gia công… Ở H. toát lên vẻ chân thật, giản dị làm Hà xao lòng. H. ngỏ lời cầu hôn Hà chỉ sau hai tháng làm quen với lý do: “Đã lớn tuổi, nay gặp được Hà, anh không muốn rong ruổi nữa, chỉ muốn được dừng chân, xây dựng một mái gia đình và sinh con sớm. H. tuổi rồng, muốn cưới Hà trong năm 2011 để năm 2012 đón cu tí ẩn tuổi cha…”. Hà kể: “Thật sự tình cảm của tôi chưa đủ chín để kết hôn, nhưng lý trí mách bảo tôi là còn chờ gì nữa, H. quá đủ chuẩn để làm một người chồng tốt. Hơn nữa, anh ta còn si mê mình, lấy được người yêu mình vẫn hay hơn lấy người mình yêu”. Vậy là cô gái xinh đẹp tuổi 25 nhận lời về thăm quê chàng để chuẩn bị cho đám cưới. SẮP ĐẶT VÀ DIỄN Trước chuyến đi vài ngày, H. thú thật với Hà là từng làm đám hỏi với một người tên Tuyết, nhưng sau đó không cưới vì không có tình yêu. H. muốn mời Hà ra Hà Tĩnh để chứng minh là anh đường đường chính chính quen Hà. Về Hà Tĩnh, H. giới thiệu Hà với bố mẹ, họ hàng, láng giềng. Bạn bè H. ở Hà Tĩnh cũng thay nhau đưa ô tô chở hai người đi chơi, rồi tổ chức tiệc tùng như một cách chào đón nàng dâu tương lai. Trong lần đầu gặp gỡ, bố mẹ H. không tiếc lời khen con trai trước mặt Hà. Bố H. bảo, từ nhỏ H. đã là người con hiếu thảo, chăm lo chu toàn cho gia đình, chịu thương chịu khó. Ông còn hứa sẽ chia lại phần lớn căn nhà ở Hà Tĩnh cho H. sau này. Sau chuyến đi, cả hai bên gia đình cùng xúc tiến lễ cưới để kịp đón “rồng con”. Ngày 8/10/2011, lễ hỏi đã được tổ chức ở nhà Hà. H. viện cớ nhà riêng mới xây xong chưa đủ đồ đạc, sức khỏe của mẹ H. không tốt (do bị bướu cổ), nên bố mẹ H. vào… ở tạm nhà cô dâu. Khi gặp họ hàng nhà gái, bố mẹ H. lại tiếp tục ca ngợi con trai. Sau lễ ăn hỏi, H. về ở với bố mẹ Hà hơn 10 ngày khi cô sang Hàn Quốc công tác. H. lễ phép, đi thưa về trình. Ba mẹ Hà cũng mừng khi thấy con gái chọn được người chồng hiền lành, biết phép tắc như vậy. Chính cách ứng xử ân cần của bố mẹ H. và sự ngoan hiền, lễ phép của H. đã khiến gia đình Hà yên tâm. Họ đâu biết, chẳng những H. diễn, mà còn lôi cả bố mẹ vào vở diễn của mình. Trong vòng chín năm, Nguyễn Hoàng H. đã "sở hữu" một số giấy chứng minh nhân dân và giấy chứng nhận kết hôn! LỘ DIỆN Trước đó, để tăng thêm phần thuyết phục, H. hứa sẽ tặng Hà một chiếc nhẫn kim cương. Gần lễ hỏi, thấy H. vẫn chưa mua nhẫn, Hà giục, H. bảo kẹt tiền, nếu muốn có nhẫn thì phải cho anh ta mượn tiền mua. Vậy là Hà cho H. mượn 50 triệu đồng, H. thêm vào hơn 10 triệu để mua nhẫn đính hôn tặng… Hà. Riêng chuyện chiếc nhẫn đã khiến hai người lục đục. Được một thời gian, H. bất ngờ kể, bố mình là người phá của, rằng ông chỉ toàn gây ra chuyện này chuyện kia rồi bắt anh ta trả nợ. Hà kể: “Với lời lẽ hết sức thật tình, H. kể tôi nghe chuyện bố mẹ không yêu thương anh bằng em trai. Vì đang yêu, tôi cả tin và cũng không tài nào nghĩ ra được mục đích của anh ta là để sau này hợp thức hóa những khoản tiền “không cánh mà bay” - anh ta toàn nói là gửi về cho bố mẹ, lo cho em trai”. Sau đó, H. bắt đầu có biểu hiện đi sớm, về khuya, có khi còn bặt tăm cả mấy ngày. Hà thấy H. rất lạ: kiếm cớ gây, giận dỗi và bỏ đi, sau đó lại quay về lạy lục van xin làm lành. Tháng 11/2011, H. nói sau khi cưới sẽ bán căn nhà ở Q.7 để mua chung cư, xe hơi, nhưng sát ngày cưới, H. lại nói đã bán nhà. Rồi như sự trùng hợp, em trai của H. bị bắt vì tội đánh bạc, báo VnExpress có đăng thông tin này với đầy đủ tên họ, chức vụ của người em khiến Hà thông cảm, bỏ qua những sai sót, thờ ơ của H. khi chuẩn bị cưới. Giai đoạn này, nhà hàng yêu cầu đặt cọc tiền tiệc cưới, H. túng đến nỗi phải hoãn nhiều lần. Hà giận, cãi nhau, H. mới chạy mượn tiền lo đám cưới. Sau đám cưới, mượn cớ công việc ở ngân hàng có nhiều nợ xấu phải đòi, H. bỏ nhà đi suốt. Cũng từ tháng 11/2011, tức sau lễ ăn hỏi, Hà đề nghị H. đăng ký kết hôn trước rồi hãy làm đám cưới nhưng H. hẹn lần hẹn lữa, lúc “chưa chuẩn bị được giấy tờ”, khi “đang bán nhà, nếu đăng ký kết hôn sẽ rắc rối”, lúc “chưa xin được giấy chứng nhận độc thân ở Hà Tĩnh”… Cuối cùng phải đến sau đám cưới khoảng hai tháng, họ mới đăng ký kết hôn. Để che giấu những điều khuất tất, H. chủ động lo mọi thủ tục. Cuộc sống vợ chồng ngày càng ngột ngạt khi H. vắng nhà thường xuyên. Bạn bè của H. còn cho biết anh ta thường đánh bài với số tiền lớn. Hà hỏi, H. chối đây đẩy. Cô nhớ lại lần đưa mình về Hà Tĩnh ăn Tết, H. và hội bạn từng đánh bài cả ngày ở khách sạn Mường Thanh. Càng ngày, Hà càng nghĩ chồng là con bạc “khát nước” vì những biểu hiện về tiền bạc của anh không rõ ràng. Cô quyết định tìm tung tích Tuyết (người mà H. nói là từng đám hỏi nhưng sau đó không cưới) để tìm hiểu thêm về quá khứ của H. Hà lên internet tìm kiếm và dò ra được một người phụ nữ tên Tuyết, trong hồ sơ xin việc có ghi người thân cần liên hệ tên H. BỐN CUỘC HÔN NHÂN NGOẠN MỤC Gặp nhau, Hà mới tá hỏa khi biết H. đang là chồng chính thức của Tuyết, đăng ký kết hôn từ tháng 6/2009 ở P.15, Q.Bình Thạnh và Tuyết đang mang trong người giọt máu của H. Tuyết cũng choáng váng khi biết chồng mình mới kết hôn với Hà được mấy tháng. Tìm hiểu thêm, Tuyết và Hà còn bất ngờ hơn khi biết trước đó chồng mình từng kết hôn với hai người phụ nữ khác là chị Dung (có với nhau hai đứa con) và chị Diễm (có một đứa con). Cả bốn lần cưới xin, gia đình H. đều tổ chức rình rang, “diễn” đạt đến mức, người phụ nữ nào cũng tưởng mình là người vợ đầu tiên và duy nhất của H. Trong bốn lần kết hôn chồng chéo này, H. đã ly hôn với chị Dung để kết hôn với chị Tuyết, ly hôn với chị Diễm để kết hôn với chị Hà. Như vậy, trong nhiều thời điểm, cả bốn người vợ này đã phải chịu “kiếp chồng chung” mà chẳng hay. Ngày 10/4/2012, do “ngờ ngợ” về lai lịch của chồng, chị Hà đã gửi tờ trình đến UBND P.1, Q.4 xin trợ giúp. Ngày 12/4, ông Trần Hữu Vinh - Chủ tịch UBND phường đã cử cán bộ xác minh. Theo hồ sơ bước đầu, có thể “sơ kết” bốn cuộc hôn nhân đầy ngoạn mục của H. như sau: Ngày 26/9/2003, H. kết hôn với chị Dung theo giấy đăng ký số 18/quyển số 1/2003 tại UBND xã Vĩnh Tiến, H.Vĩnh Lộc, tỉnh Thanh Hóa. Sau đó hai năm, ngày 16/9/2005, H. kết hôn với chị Diễm theo giấy đăng ký số 45/quyển số 1/2005 tại UBND P.Thảo Điền, Q.2. Tại đây, H. đã nhập hộ khẩu để trở thành công dân TP.HCM, nơi chuyển đến là Bắc Hà, Hà Tĩnh. Ngày 27/3/2009, TAND Q.Phú Nhuận (nơi chị Dung thường trú) đã ra Quyết định số 124/2009/QĐST-HNGĐ công nhận việc thuận tình ly hôn giữa H. và chị Dung. Sau đó, ngày 3/6/2009, TAND Q.2 lại ra Quyết định số 66/2009/QĐST-HNGĐ công nhận H. thuận tình ly hôn chị Diễm, con chung của hai người sinh năm 2007 do chị Diễm trực tiếp nuôi dưỡng. Một ngày sau khi ly hôn với chị Diễm, ngày 4/6/2009, H. lại có được giấy đăng ký kết hôn (số 67/quyển số 1/2009) với chị Tuyết tại UBND P.15, Q.Bình Thạnh (đây là nơi H. được nhập hộ khẩu vào tháng 11/2008, nơi chuyển đến là Bắc Hà, Hà Tĩnh). Các lần kết hôn này, H. dùng giấy CMND mang số 183068111 do Công an (CA) Hà Tĩnh cấp. Sau đó, tại nơi thường trú ở P.15, Q.Bình Thạnh, H. được cấp một CMND mới, mang số 025222236 cấp ngày 29/10/2009. Ngày 27/12/2011, H. “đàng hoàng” thành công dân Q.4, vị trí chủ hộ, nơi chuyển về từ P.Thảo Điền, Q.2. Ngày 3/3/2012, H. lại đăng ký kết hôn với chị Hà tại UBND P.1, Q.4 với giấy đăng ký số 13/quyển số 1/2012. Số CMND được khai ở đây mang số 024515906, do CA TP.HCM cấp ngày 12/2/2012. Giấy CMND này có cùng ngày sinh với hai CMND trước là ngày 15/8/1976 và được cấp đổi trên cơ sở CMND mang số 183068111 do CA Hà Tĩnh cấp. Ngày 22/6/2012, H. đã bị cơ quan CA Q.Bình Thạnh thu hồi giấy CMND mang số 025222236 cấp ngày 29/10/2009 và ra quyết định xử phạt vi phạm hành chính. Hiện tại, cơ quan CA Q.4 đang xem xét lại hồ sơ và tìm hướng xử lý về hộ khẩu thứ hai của H. ở P.1, Q.4. Nếu còn ai đang là nạn nhân của H., xin liên lạc với chúng tôi qua số điện thoại: 08 39316160 - số nội bộ 25 - Hoặc liên hệ trực tiếp ở Tòa soạn Báo Phụ Nữ TP.HCM, 311 Điện Biên Phủ, P.4, Q.3 để cung cấp thêm thông tin về con người “đặc biệt” này. --- Bài viết đã được gộp ngày: Aug 3, 2012 2:18 PM --- "Sở Khanh" siêu hạng - Kỳ 2: "Bể sô" PN - Vì có hai hộ khẩu, hai CMND, nên cuộc sống của H. cũng chia thành hai “nhánh”. Mỗi nhánh, H. có hai người vợ, hai đứa con (trong đó có một bé sắp chào đời). Lạ ở chỗ, việc theo đuổi, cưới xin và chăm lo cho những người vợ đang có đã rất cực nhọc, nhưng H. vẫn không ngừng tìm thêm vợ mới… Chỉ trong vòng ba năm, chú rể Nguyễn Hoàng H. đã xuất hiện tại hai đám cưới cùng cô dâu Tuyết và Hà “PHÂN THÂN” Ráp nối câu chuyện của Hà, cô Tuyết tá hỏa khi nhận ra chuyện của mình trùng hợp bất ngờ với chuyện của Hà. Một buổi tối, Tuyết - cô sinh viên Trường ĐH Ngoại thương - đang trên đường đi học về, bỗng có người đàn ông lạ bám theo và bông đùa: “Xe bể hết đèn rồi, làm sao chạy được em?”. Tuyết lơ. Nhìn biển số xe của Tuyết, biết cô là người Bình Phước, người đàn ông đó tiếp tục: “Anh cũng là người Bình Phước, mình làm quen với nhau đi!”. Thời gian đầu, Tuyết bỏ ngoài tai mọi lời tán tỉnh của H., không ngờ H. theo đuổi rất kiên trì. Dù lúc đó đã có một vợ cũ (chị Dung) và đang ở với một vợ mới (chị Diễm), nhưng H. vẫn theo đuổi Tuyết ròng rã hơn hai năm trời. H. thể hiện tình yêu bằng cách chịu khó đưa đón Tuyết đi học, chăm sóc Tuyết rất chu đáo. Bạn bè bảo Tuyết: “Có một người đàn ông “đội mày lên đầu” như vậy, còn mong gì nữa?”. Chưa thật yêu H. nhưng cũng như Hà, Tuyết nghĩ: “Lấy người yêu mình sẽ hạnh phúc hơn là lấy người mình yêu”. Cô nhận lời cầu hôn của H. Rồi tương tự như trường hợp của Hà sau này, H. cũng đưa Tuyết về quê ở Hà Tĩnh để ra mắt bố mẹ, họ hàng. Khi chuẩn bị đám cưới, bố mẹ H. và H. mới úp úp mở mở chuyện anh ta có một người đã từng ăn hỏi do gia đình sắp đặt. Lần cưới Hà, H. bảo chỉ ăn hỏi với Tuyết, còn lần cưới Tuyết thì H. bảo đã làm đám hỏi với chị Dung nhưng không thành. Gần đến ngày cưới, chú rể H. cũng bất ngờ… biến mất, sau đó xuất hiện trở lại, nói phải lo cho mẹ mổ bướu cổ! Giờ khi việc vỡ lở, ai cũng hiểu, H. đã viện cớ để lánh mặt, khỏi phải chi tiền cho đám cưới. Tiền tiệc ăn hỏi do nhà gái lo, tiền đám cưới ở quê Tuyết cũng do mẹ cô dâu xoay xở. Khi về quê Hà Tĩnh ăn Tết lần đầu sau cưới, chú rể lại đánh bài cùng hội bạn đồng hương Vinh tại khách sạn Mường Thanh. Cũng là đánh quên thời gian, bỏ cô dâu ngủ một mình. Thời gian đầu sau khi cưới, cuộc sống của Tuyết và H. ngập tràn hạnh phúc. H. tỏ ra là người chồng vừa biết yêu chiều vợ, vừa biết san sẻ việc nhà. Nhưng, sau hai năm (tức khoảng giữa năm 2011), tổ ấm này liên tục “nổi gió”. Người chồng luôn biến mất bí ẩn, tiền bạc không rõ ràng… Vợ tỏ vẻ ghen tuông hay giận dỗi thì chồng lại lạy lục van xin làm lành. Quãng thời gian H. gây sự với Tuyết, bỏ đi, kỳ thực là anh ta sang nhà Hà ở với tư cách con rể. Thời điểm này, gia đình Hà đang không hài lòng về thái độ khó hiểu của H., yêu cầu H. giải thích cho rõ trắng đen. Thế là anh ta có cớ để tỏ thái độ khó chịu, cuốn gói về lại chỗ Tuyết. Bằng thái độ thành khẩn và khả năng ăn nói, H. lại thuyết phục được Tuyết, khiến cô nguôi giận. Kết quả của cuộc làm lành này là Tuyết mang thai. Những lần giận dỗi, Tuyết viết đơn ly hôn, bảo H. ký. H. vẫn ký nhưng đùa cợt bằng cách ghi ở dưới chữ ký: “Tôi sẽ ly hôn với vợ tôi vào năm 2050”, hoặc “Tôi chỉ ly hôn với vợ tôi khi nào vợ đẻ cho tôi hai đứa con”. Những lần Hà mệt mỏi, viết đơn ly hôn, H. cũng ký và cũng viết những câu tương tự. Buồn cười hơn, khi Tuyết và Hà ngồi lại với nhau mới vỡ ra rằng, H. lấy cớ đi làm giấy tờ nhà đất để mượn Tuyết 50 triệu trả lại cho Hà tiền mua nhẫn kim cương mà anh ta từng phải nhờ Hà “ứng” ra trước đám hỏi! H. và bố mẹ ở hai lễ cưới chị Tuyết và chị Hà LẮM CHIÊU NHIỀU TRÒ Đêm Noel năm 2011, H. diện “áo đôi” (hai chiếc áo thun giống nhau) với Hà đi chơi tưng bừng nhưng tranh thủ gọi cho Tuyết, bảo “đang ở bến xe, chuẩn bị ra Hà Tĩnh giải quyết việc nhà”. Tuyết kể: “Lúc đó giọng anh khàn đặc, thê thảm. Anh hỏi tôi biết chuyện gì chưa? Hãy mở mạng, vào VnExpress đọc tin em trai của anh bị bắt vì đánh bạc. Giờ anh về ngoài đó để lo công việc và an ủi bố mẹ”. Cũng với chuyện người em trai bị bắt, H. đã lấy cớ trốn Tuyết để đi chơi trót lọt với Hà nhiều lần. Tết Nguyên đán năm 2012, H. nói với Tuyết không về Bình Phước thăm gia đình vợ vì phải trực ở công ty nhưng đến 28 Tết, H. lại nói: “Anh sẽ đón xe một mình về Hà Tĩnh để an ủi bố mẹ”. Tuyết không thể ngờ, gã chồng “sở khanh” của mình lúc đó đang ung dung lên máy bay đưa “vợ mới” là Hà, về Hà Tĩnh ăn cái Tết đầu tiên, ra mắt họ hàng. Cùng lúc sống với hai người vợ, H. sử dụng chiêu: gây với vợ này để kiếm cớ qua với vợ kia, lại gây với vợ kia để quay về làm lành với vợ này. Với cách thức đó, cả Tuyết và Hà đều nghĩ đơn giản là H. giận mình nên bỏ đi, hết giận thì quay về. Ngoài việc gây để giả vờ giận, có lúc, H. còn nói dối vợ để “hợp thức hóa” những quãng thời gian mình vắng mặt. H. nói với Tuyết là anh ta không làm việc ở ngân hàng nữa, mà xuống Bến Cát - Bình Dương làm việc cho một công ty địa ốc, cuối tuần mới về nhà. Kỳ thực là những ngày thường, H. ở với Hà; đến cuối tuần, lại nói với Hà: thứ bảy, chủ nhật anh phải đi học cao học, thực tế là lấy cớ để về với Tuyết. Gặp nhau, nhận ra mình đồng cảnh ngộ là nạn nhân của H., Tuyết và Hà đã xem nhau như bạn. Một lần sang nhà Hà, Tuyết phát hiện viên đá phong thủy vốn là vật lưu niệm của cô tặng H. sau một chuyến du lịch, trước đó đã “không cánh mà bay”; hóa ra H. đã lấy tặng cho Hà. Còn Hà sang nhà Tuyết, lại thấy chiếc đèn xông tinh dầu H. từng xin, nói là mang về nhà quận 7, đang được Tuyết dùng! Trước đây, những “chiêu trò” này từng được H. áp dụng khi còn chung sống với hai người vợ đầu là chị Dung và chị Diễm. Thông tin từ hồ sơ ly hôn của H. ở TAND Q.Phú Nhuận (nơi H. làm thủ tục ly hôn với chị Dung) và Q.2 (nơi H. làm thủ tục ly hôn với chị Diễm) cho thấy, trong hai đơn ly hôn đều đề cập đến “kịch bản”: Ban đầu, vợ chồng rất yêu thương, hạnh phúc. Sau đó, H. mập mờ về giờ giấc đi lại, về tiền bạc, tư cách. Thậm chí, với cuộc hôn nhân cùng chị Dung, H. còn “biến mất” mấy năm trời. Để ly hôn được với H., chị phải nhờ tòa cho làm thông báo mất tích vào ngày 7/1/2009. Đến ngày 14/1/2009, H. mới tự đến tòa trình diện và làm thủ tục thuận tình ly hôn. Chị Tuyết nói: "Sau một thời gian dài tìm hiểu, tôi mới biết chính xác rằng H. và chị Dung chung sống chưa được sáu tháng thì H. bận diễn màn "mất tích" nên hai người chưa kịp có đứa con chung nào, chứ không phải "đã sinh với chị Dung hai mặt con" như thông tin bạn bè anh ta cung cấp". Trong mấy năm “mất tích” đó, H. đã đường hoàng kết hôn và có con với chị Diễm. Kịch bản này giống hoàn toàn kịch bản phần “đời sau” của H., từ giữa năm 2011, H. cũng “mất tích” trong cuộc hôn nhân với Tuyết và đường hoàng cưới thêm Hà! Căm hận H., cả chị Dung và chị Diễm đều từ chối gặp phóng viên vì không muốn nhắc lại chuyện đau lòng. Một mình nuôi con từ năm 2007 với biết bao cơ cực, chị Diễm chua chát: “Từ năm 2006, tôi đã coi như không còn con người đó (H.) trên cõi đời này. Đừng bắt tôi phải nhắc đến anh ta”. H. là ai mà “tự biên, tự diễn” cuộc đời mình một cách “xuất sắc” như vậy? Một mình H. làm sao hoàn thành được “vở kịch” trót lọt qua nhiều năm trời? Nghi Anh - Trần Triều Đón đọc kỳ tới: Chân tướng kẻ lừa tình Lừa đảo nhưng không vi phạm hình sự ! Theo luật sư Lâm Thị Mai - Văn phòng Trợ giúp pháp lý phụ nữ số 6, việc hai chị Hà và Tuyết yêu cầu truy cứu trách nhiệm hình sự đối với hành vi của H. là chưa đủ cơ sở. Căn cứ theo điều 147, Bộ luật Hình sự, tội vi phạm chế độ một vợ một chồng: “Người nào đang có vợ, có chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người khác hoặc người chưa có vợ, chưa có chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người mà mình biết rõ là đang có chồng, có vợ gây hậu quả nghiêm trọng hoặc bị xử phạt vi phạm hành chính về hành vi này mà còn vi phạm, thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến một năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến một năm”. Do H. chưa bị xử phạt hành chính vì vi phạm chế độ hôn nhân một vợ một chồng, nên chưa đủ cơ sở để yêu cầu truy cứu trách nhiệm. - Nếu chị Hà kiện ra tòa xin ly hôn H. thì tòa án sẽ tuyên xử hủy giấy đăng ký kết hôn giữa H. và chị vì đang tồn tại giấy đăng ký kết hôn giữa H. và chị Tuyết từ năm 2009. - Khi cơ quan công an điều tra các loại giấy tờ trên là giả mạo, mục đích để lừa gạt phụ nữ hoặc trục lợi tài sản của những người phụ nữ trên, tùy theo hậu quả mà truy cứu trách nhiệm hành vi vi phạm, mức độ xử lý hành chính hay hình sự. Nếu còn ai đang là nạn nhân của H., xin liên lạc với chúng tôi qua số điện thoại: 08 39316160 - số nội bộ 25 - Hoặc liên hệ trực tiếp ở Tòa soạn Báo Phụ Nữ TP.HCM, 311 Điện Biên Phủ, P.4, Q.3 để cung cấp thêm thông tin về con người “đặc biệt” này. --- Bài viết đã được gộp ngày: Aug 3, 2012 2:20 PM --- “Sở Khanh” siêu hạng - Kỳ 3: Chân tướng kẻ lừa tình PN - Ngày 19/7/2012, đại diện ngân hàng nơi H. đang công tác đã sắp xếp để phóng viên Báo Phụ Nữ tiếp xúc với Nguyễn Hoàng H. Dù đã bị hai người vợ trẻ gửi đơn tố cáo, cơ quan công an vào cuộc điều tra, nhưng H. vẫn tự tin như thể chẳng có chuyện gì xảy ra. DỐI NHƯ CUỘI “Vì sao chỉ trong chín năm mà anh kết hôn đến bốn lần? Phải chăng anh cũng muốn có một gia đình yên ấm nhưng không thành?”. Nghe “gợi ý”, H. hào hứng: “Đúng đúng, tôi tuổi Thìn, thầy bói nói, tuổi Thìn lận đận trong tình duyên, phải qua ba bốn lần đò mới thành được”. Hơn ai hết, chính H. là người biết rõ rằng, cái lận đận ấy là do bản thân anh ta không hết lòng với vợ con mà chỉ lo dành thời gian, tâm sức đi tán tỉnh phụ nữ khác, nào phải do số mạng. Hà - người vợ thứ tư - vẫn còn ớn lạnh khi kể về H.: Có những lần tôi tìm cách đọc nhật ký trò chuyện trên chat yahoo của H., mới choáng váng khi thấy rất nhiều cuộc chat tán tỉnh của anh ta với hàng chục cô gái khác. Có những cuộc chat buồn cười ở chỗ, H. buông lời ngọt ngào, mặn nồng thì phía cô gái lại hỏi: “Anh là ai? Em có quen anh đâu mà anh nói vậy”. Kiểu của H. là “bạ đâu tán đó”, nhiều cuộc thì thể nào cũng có cuộc “dính”. Nghe chúng tôi đề cập đến việc đánh bài ăn tiền, H. nói như thật: “Làm sao có thể nói tôi là người mê bài bạc? Tôi thậm chí chưa từng đánh bài, không biết cách đánh bài luôn”. Trong khi đó, cả Hà và Tuyết đều kể, H. là người nghiện đỏ đen, thường xuyên bỏ nhà đi đánh bài. Thậm chí, Hà còn cung cấp cho phóng viên nhiều hình ảnh chụp cảnh H. đang ngồi đánh bài với mớ tiền để bên cạnh. Mẹ của Hà vẫn chưa hết căm giận khi nghe nhắc đến H. Bà bảo: “Hắn là kiểu người “nói dối được cứ dối rồi tính sau”. Dù đã có ba đời vợ và một đứa con, H. vẫn bảo với Hà anh ta còn độc thân. Để “có giá”, H. bịa ra câu chuyện, sở dĩ trước đây chỉ làm đám hỏi với cô Tuyết và sau đó hủy hôn, bởi cô Tuyết là con gái của một phó giám đốc ngân hàng lớn. Vị phó giám đốc này “kết” anh nên muốn gả con gái. Ban đầu anh cũng định lấy Tuyết để dễ tiến thân nhưng cảm thấy không có tình cảm, không thể dối lòng nên mới hủy hôn. Hà nghe cứ tưởng thật, sau mới biết H. bịa. Tuyết bảo, H. “dối như Cuội”. Ban đầu Tuyết ngây thơ nên nghe gì tin nấy. Sau một thời gian chung sống, mới nhận ra H. không thật lòng chút nào. Tuyết kể: “H. học đại học ở Huế, chỉ là cử nhân luật, nhưng in trong danh thiếp là luật sư Nguyễn Hoàng H. Phát hiện chồng không phải luật sư, tôi bảo: “Anh đừng dùng danh thiếp đó nữa, em xấu hổ lắm”. Đề cập đến chuyện “tại sao làm chứng minh nhân dân (CMND) và hộ khẩu trái phép? Là một cử nhân luật, anh phải biết làm như thế là trái pháp luật”, H. vẫn dối: “Thực tình tôi chẳng muốn lừa lọc ai cả, tôi làm như vậy vì thực tế đẩy tôi vô thế phải làm, để thuận tiện cho việc mua nhà, đăng ký kết hôn”. Việc cố tình làm thêm CMND và hộ khẩu trái phép để lừa tình đã rõ như ban ngày, H. vẫn nói nhẹ tênh như không: “Tôi vẫn một lòng yêu bạn đời của mình, có lừa lọc ai đâu?”. Ngày 15/4/2012, H. và Hà mâu thuẫn đến đỉnh điểm do H. sa đà bài bạc; Hà cũng đã biết chuyện Tuyết là vợ và đang mang thai với H. Để cứu vãn tình thế, H. tự tay viết bản cam kết với Hà, bằng giọng điệu “con ma nhà họ Hứa” rất quen thuộc: “Tôi là Nguyễn Hoàng H., chưa từng đăng ký kết hôn lần nào trước khi cưới vợ tôi. Trước đây, tôi có ham mê đánh bài làm cho vợ tôi không thể chấp nhận được, tôi cam kết hoàn toàn bỏ đánh bài…”, “Từ khi quan hệ với vợ tôi, tôi không có bất cứ mối quan hệ trai gái nào bên ngoài gây ảnh hưởng đến tôi và vợ tôi…”. Dù đã cam kết, H. vẫn chứng nào tật nấy, khiến gia đình Hà chịu không nổi, đã đuổi thẳng H. ra khỏi nhà. Vậy mà nói với chúng tôi, H. vẫn “như thật”: “Làm gì có chuyện tôi viết cam kết? Đó là do cô ấy tự viết để vu khống tôi”. Có lẽ H. không biết, trong lần yêu cầu chồng cam kết đó, Hà đã ghi âm lại toàn bộ nội dung!