Tôi thường viết tên mình bằng những hạt mưa Mưa, mưa hoài, mưa chẳng dứt Nhòa mất rồi cái tên bé nhỏ Nhòa cả tôi trước vồn vã cuộc đời. Tôi đã tập cho mình thói quen viết tên bằng những hạt mưa Từ một người yêu mưa lắm lắm Hay viết tên bằng mưa lên ô cửa kính Một ngày tôi biết trong ấy có tên tôi. Tôi thay phin cà phê đắng bằng mưa Ti tách rơi Tên em và tên tôi rơi vào phin đắng Đâu mất rồi phin đường Để phin mưa đắng ngót đầu môi. em để tôi ra đi vào một ngày mưa Hai cái tên nhòa đi trong ô cửa kính Tay Em vẫn vạch từng nét chữ Tên tôi. Thấy lại mình bên phin cà phê đắng không đường Lần đầu uống cà phê trong mưa khi tim mình không đau đớn Cái đầu và trái tim sao trái khoáy Lý trí biết mình vẫn yêu em Mà con tim chẳng nghe lời. Trong mưa Em vẫn hay viết tên tôi Tôi cũng thế Một ngày Tôi thấy mình tan thành những hạt mưa… Nhưng nhận ra chân thành thôi chưa đủ để yêu nhau Và chúng tôi kết thúc một tình yêu không có điểm khởi đầu Tôi vẫn nhớ một người yêu mưa. ST