Làm sao ta biết rằng ta đang yêu một người? Chúng ta thường hay nói “Tôi biết tôi yêu nàng vì tôi không thể sống thiếu nàng. Cô ấy mà bỏ tôi, tôi sẽ đau khổ ghê lắm.” Hoặc ta nói “Khi tôi không có bên anh ấy, tôi nhớ anh ấy lắm. Lúc nào tôi cũng muốn ở bên cạnh anh ấy.” Thế nhưng những điều nầy không hề nắm bắt được cái tinh túy của tình yêu vì tình yêu không hề gây đau khổ hay đau đớn. Điều gây ra đau đớn cho chúng ta, điều mà những câu nói trên thực sự diễn tả là cần, là nhu cầu. Chỉ có “cần” mới đòi hỏi, mong cầu. Chỉ có “cần” mới giới hạn và trói buộc. Và “cần” là sản phẩm của cái trí. Tình yêu không buộc người khác phải có một cách đối xử hay cảm xúc nào đó. Thậm chí, tình yêu không buộc gì cả. Tình yêu hân hoan và giải phóng – nó là sự tự do cho cả người đang yêu lẫn người được yêu. Tình yêu là sản phẩm của tâm.
Mình thì chúa ghét câu: "anh yêu em hơn cả tính mạng của anh" "anh yêu em hơn cả mạng sống của mình" Trời ơi đúng là giả dối