Em ngồi đếm hạt mưa rơi Bao nhiêu thì đủ rửa vơi ưu phiền? Bao nhiêu đủ để em quên Một thời ta đã môi mềm ái ân? Người xa, câu hát lại gần Hò ơ… Con sáo sổ lòng, sáo bay Hò ơ… xin mắt chớ cay Em xin trả lại tình vay thủa nào Em ngồi đếm lại chiêm bao Chẳng xui mà gió thét gào thành giông Chẳng xui mà vẫn rát lòng Người ơi… người ở… theo chồng, em đi… Nợ người hai chữ “xuân thì” Em xin góp trả đến khi bạc đầu ST